Chúa đã phù hộ cho chú.

Cập nhật lúc: 07:32 25/09/2018

Chúa đã phù hộ cho chú.

  1. Chúa đã phù hộ cho chú.

Những ngày đầu ôm vô lăng, tôi đã sớm dính ngay một vố thót tim! Thót tim thôi và tôi vẫn còn có cơ hội để sửa chữa, rút kinh nghiệm. Nhiều đồng nghiệp đã sớm phải từ bỏ nghề vì không có được sự may mắn ấy…

Đang là công nhân lái máy ủi, máy kéo tại Công ty cơ giới nông lâm nghiệp Gia Lai. Tôi nâng cấp giấy phép từ máy kéo kéo rơ mooc trên đường lên lái xe tải. Từ đó, sáu tháng nắng tôi lái máy ủi, sáu tháng mưa tôi lên Buôn Ma Thuột chạy xe tải ben cho thằng bạn học thời phổ thông. Trong một ngày rét mướt đổ hàng cho đại lý vật liệu xây dựng ở chân đèo Hà Lan, Krông Buk (Đắk Lắk). Xe đứng trước cửa đại lý để ứng tiền về mua cát đổ tiếp. Anh bạn chạy vào rồi quay ra, mặt méo xệch. Chủ đại lý không còn tiền cho ứng. Ông chủ xe (bạn tôi) đêm đó cờ bạc đã thua đến cháy túi.

_ Thôi cứ chạy về rồi tính.

Tôi bật khóa nổ máy. Đề mãi không nổ do ác quy hết điện. Anh bạn tôi nhảy xuống đẩy xe trôi lui theo chiều dốc để tôi giật nổ. Khi xe đã trôi có đà, tôi vừa quan sát phía sau, vừa để mắt phía trước. Tôi thấy người đàn bà ở sân phơi cách đó mấy nhà đang thu gom café vì trời sắp mưa, có biểu hiện rất lạ. Bà nhảy tưng tưng, tay, chân khua loạn… Tiếng thằng bạn đẩy xe phía trước gào lên:

 _ Giật đi, giật đi…

Tôi thay vì nhả ly hợp đột ngột cho máy nổ, lại phanh xe lại!

Nhiều thanh niên la hét lao về phía chúng tôi. Một người trong số đó bảo tôi nhả phanh để mọi người đẩy xe tới, lôi thằng bé và chiếc xe đạp ra… Tôi làm theo. Trong khi tất cả vây lấy bà mẹ tay ẵm thằng bé không bị xây sát gì an ủi, động viên. Tôi vẫn ngồi chết lặng trên tay lái, nghĩ tới trong túi hai thằng không có một đồng nào, thì chỉ cần cái niềng xe đạp có thể bị cong do lốp sau xe đè lên, mình sẽ phải đền… Tôi không dám nghĩ nữa mà đưa tay làm dấu thánh.

Lạ kỳ là vành chiếc xe đạp cũng không hề hấn gì. Mọi người vui vẻ đẩy giúp xe chúng tôi nổ máy và chạy về. Hôm sau, xuống hàng xong, chúng tôi vào đại lý để lấy tiền. Cả gia đình chủ nhà vây lấy chúng tôi trò chuyện về vụ tai nạn hôm trước. Do thằng bé tập xe đạp từ hẻm khuất đi ra quá bất ngờ và đúng vào lúc xe lùi mà tôi không phát hiện được. Bà chủ nhà hỏi tôi:

_ Chú cũng là người bên đạo à?.

 _ Dạ không. Tôi thành thật trả lời.

_ Sao hôm đó có người thấy chú ngồi trên cabin đưa tay làm dấu thánh?

_ Dạ, đúng là có làm dấu. Nhưng đó là do cháu hay đọc sách báo và xem phim nên trong lúc hết hồn, hết vía đó cháu nghĩ sao làm vậy, chứ cũng không biết thế nào.

_ Vậy mà bà con giáo dân ở đây ai cũng nghĩ Chúa đã phù hộ cho chú đấy!

Không biết có phải Chúa đã phù hộ cho tôi không nhưng sau vụ đó tôi có bài học lớn đến suốt đời cầm lái: Phải quan sát xung quanh xe thật kỹ ở mọi lúc, mọi nơi.

Trương Nhất Vương